Menu Đóng

Chương 37

0433. Nhặt thưa gương gối đầu cành,
0434. Ngọn đèn trông thấy trướng huỳnh hắt hiu.
0435. Sinh vừa tựa án thiu thiu,
0436. Dở chiều như tỉnh dở chiều như mê.
0437Tiếng sen sẽ động giấc hòe,
0438Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần.
0439. Bâng khuâng đỉnh Giáp non Thần,
0440. Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng.
0441. Nàng rằng: Khoảng vắng đêm trường,
0442. Vì hoa cho phải trổ đường tìm hoa.
0443. Bây giờ rõ mặt đôi ta,
0444. Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?

Chú giải

  • (0434) trướng huỳnh: màn đom đóm. Bởi chữ huỳnh trướng  hay huỳnh song . Đời Tấn, Xa Dận  nhà nghèo không có dầu thắp đèn, bắt đom đóm lấy ánh sáng mà đọc sách (Tấn Thư , Xa Dận truyện ).
  • (0437) tiếng sen: tiếng bước chân đi. Xem chú giải (0190) sen vàng.
  • (0437) giấc hòe: giấc mộng, giấc chiêm bao. Điển cố: Thuần Vu Phần  uống rượu say, nằm mơ được vinh hoa phú quý trong ba mươi năm ở Hòe An quốc , tỉnh giấc, chén thừa còn đó, nhìn thấy tổ kiến ở dưới cành nam cây hòe, chính là quận Nam Kha  trong mộng (Lí Công Tá , Nam Kha thái thú truyện ). Về sau người ta lấy Hòe An mộng  để tỉ dụ đời người như giấc mơ, phú quý được mất vô thường.
  • (0438) bóng trăng đã xế hoa lê lại gần: Điển cố: Nguyệt di hoa ảnh, nghi thị ngọc nhân lai  (Tây Sương Kí 西, Đệ tứ bổn, Đệ nhất chiết) Ánh trăng xê dịch bóng hoa, ngờ là có người đẹp đi tới.
  • (0439) đỉnh Giáp: bởi chữ Vu Giáp  (còn gọi là Vu Sơn ). Thành ngữ Vu Sơn vân vũ  nói về việc nam nữ hoan hợp. Điển cố: Thời Chiến Quốc, hai vua Sở Hoài Vương và Tương Vương đi chơi Cao Đường, nằm mộng thấy một người đàn bà rất đẹp đến cùng chăn gối. Hỏi là người ở đâu, thưa rằng: Thiếp là thần nữ ở núi Vu Giáp, sớm làm mây, tối làm mưa (Tống Ngọc , Thần nữ phú , Tự ).
  • (0439) non Thần: tức Thần Châu , núi tiên ở.
  • (0442) trổ đường: mở ra con đường, tìm đường. § Khảo dị: có bản nôm ghi là “đánh đường”.
  • (0444) chiêm bao: xem chú giải (0214) chiêm bao. Điển cố: Thẩm vấn minh bạch, chỉ nghi thị tạc dạ mộng trung lai  (Tây Sương Kí 西, Đệ tứ bổn, Đệ nhất chiết). Nhượng Tống dịch thơ: Lẽ nào nhìn thấy rõ ràng, Lại là trong giấc mơ màng gặp nhau. Ghi chú: chỗ này Bùi Kỷ & Trần Trọng Kim đã trích dẫn một câu không có trong Tây Sương Kí: Dữ ngã thật thị minh bạch, an tri bất thị mộng trung lai . § Cả đoạn 0433-0444: (lược ngữ) Kiều về thăm tin nhà rồi lại trở sang phòng trọ Kim Trọng. Kim Trọng đương mơ màng nửa tỉnh nửa mê, khi thấy Thúy Kiều đến, lại tưởng là thần nữ ở Vu Sơn. Kiều phải nói rõ rằng chính vì chàng (chữ “hoa” trong câu 0442) nên đã tự mở đường tìm đến gặp chàng đây. § Góp ý: Trong 4 câu cuối 0441-0444 Kiều tỏ ra rất táo bạo và đầy sôi nổi đam mê. Lời nàng về hai chữ “chiêm bao” thấm đượm triết lý Trang Chu và lẽ vô thường của nhà Phật. Tưởng cũng lạ cho một cô gái nhà khuê các tuổi chưa quá đôi mươi.