Menu Đóng

Chương 82

0973Lão kia có giở bài bây,
0974. Chẳng văng vào mặt mà mày lại nghe.
0975. Cớ sao chịu tốt một bề,
0976. Gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao?
0977. Phải làm cho biết phép tao,
0978. Giật bì tiên rắp sấn vào ra tay.
0979. Nàng rằng: Trời thẳm đất dày,
0980. Thân này đã bỏ những ngày ra đi.
0981. Thôi thì thôi có tiếc gì.
0982. Sẵn dao tay áo tức thì giở ra.
0983Sợ gan nát ngọc liều hoa,
0984. Mụ còn trông mặt nàng đà quá tay.

Chú giải

  • (0973) lão kia: chỉ Mã Giám sinh. # chữ nôm “lão” khắc sai nét. Khảo dị: có bản khắc là “con kia”, không hợp nghĩa.
  • (0973) bài bây: (tiếng Chàm: bhêy = bầy hầy; tiếng Thái: bây = bôi phết quẹt dơ dáy) “bài bây” = trò bầy hầy dơ dáy (Từ điển nguồn gốc tiếng Việt).
  • (0974) văng vào mặt: (tiếng Thái: păng = văng lên; tiếng Mon: k-weang = văng đi) văng = bắn tung, hất ra, quăng ra mạnh (Từ điển nguồn gốc tiếng Việt). “Văng vào mặt” = hất ra ngay mặt, quăng ra mạnh trước mặt. # chữ nôm khắc là “phang”. Tạm ghi âm là “văng vào mặt” theo nhiều bản nôm phổ biến khác. Khảo dị: có bản ghi âm đọc là “phang vào mặt”.
  • (0976) ngứa nghề: bốn câu 0973-0976 ở trang này theo sát nguyên truyện: Bà nhi mạ Thúy Kiều đạo: Tiện nhân! Hảo tử muội bất toản quy, tha tựu yếu thế nhĩ thụy, nhĩ dã bất cai khẳng, đô thị nhĩ giá tao xướng căn, bì dưỡng tao phát, dẫn dụ giá vương bát loạn tố  (Thanh Tâm Tài Nhân, Kim Vân Kiều truyện, Hồi 8) Tú bà mắng Thúy Kiều: Con khốn kiếp, thằng chó má có đòi nằm với mày, thì mày cũng đừng có chịu, chớ sao lại mắc chứng ngứa nghề, dụ dỗ thằng khốn nạn làm chuyện bậy bạ như thế.
  • (0978) bì tiên: roi da.
  • (0978) rắp: định làm gì ngay lúc đó, sắp sửa.
  • (0983) sợ gan: (lược ngữ) Tú bà lấy làm sợ vì sự gan góc của Kiều.
  • (0983) liều hoa: người đẹp (như hoa) dám sẵn sàng chết, không sợ thiệt hại hay nguy hiểm. Xem chú giải (0328) liều.
  • (0984) nàng đà quá tay: 2 câu 0983-0984: (lược ngữ) Tú bà thấy Kiều tỏ ra gan góc, sợ rằng nàng liều mình tự tử; nhưng mụ đang còn ngẩn mặt nhìn, Kiều đã đâm dao vào cổ mình rồi.