1165. Rồi ra trở mặt tức thì,
1166. Bớt lời liệu chớ trây chi mà đời.
1167. Nàng rằng: Thề thốt nặng lời,
1168. Có đâu mà lại là người hiểm sâu.
1169. Còn đương suy trước nghĩ sau,
1170. Mặt mo đã thấy ở đâu dẫn vào.
1171. Sở khanh lên tiếng rêu rao,
1172. Nọ nghe rằng có con nào ở đây.
1173. Phao cho quyến gió rủ mây,
1174. Hãy xem có biết mặt này là ai?
1175. Nàng rằng: Thôi thế thì thôi,
1176. Rằng không thì cũng vâng lời rằng không.
1166. Bớt lời liệu chớ trây chi mà đời.
1167. Nàng rằng: Thề thốt nặng lời,
1168. Có đâu mà lại là người hiểm sâu.
1169. Còn đương suy trước nghĩ sau,
1170. Mặt mo đã thấy ở đâu dẫn vào.
1171. Sở khanh lên tiếng rêu rao,
1172. Nọ nghe rằng có con nào ở đây.
1173. Phao cho quyến gió rủ mây,
1174. Hãy xem có biết mặt này là ai?
1175. Nàng rằng: Thôi thế thì thôi,
1176. Rằng không thì cũng vâng lời rằng không.
Chú giải
- (1165) trở mặt: (Mã Kiều vạch rõ thêm tư cách đê tiện của Sở khanh) lật mặt, lật lọng, làm trái lại điều trước đó. # chữ nôm “mặt” khắc sai nét. Chữ đúng ⿰末靣 (mạt+diện).
- (1166) bớt lời liệu chớ: nói ít đi, hãy coi chừng giữ mồm giữ miệng và không nên… # chữ nôm “liệu” khắc sai nét. Chữ đúng: 料 (liệu).
- (1166) trây chi: nói đụng chạm đến (theo Đàm Duy Tạo); trây: trêu ghẹo (theo Bùi Kỷ & Trần Trọng Kim). § Khảo dị: bản Ed. Nordemann ghi là “chớ dây chi mà đời”.
- (1166) mà đời: mà đi đời, bỏ mạng, chết. § Cả câu là lời của Mã Kiều khuyên nhủ Thúy Kiều hãy thận trọng lời ăn tiếng nói.
- (1170) mặt mo: mặt dày mày dạn; như mặt bằng mo của thằng bù nhìn, không biết xấu hổ (theo Đào Duy Anh).
- (1172) nọ nghe rằng: # chữ nôm khắc có thể đọc là “độ nghe nàng”. Tạm ghi âm đọc là “nọ nghe rằng” theo nhiều bản nôm phổ biến khác.
- (1173) phao: tung tin đồn thất thiệt. Thí dụ: phao tin, phao đồn, phao truyền, phao vu (Từ điển nguồn gốc tiếng Việt).
- (1173) quyến gió rủ mây: dụ dỗ làm chuyện mây mưa phong tình. 2 câu 1171-1174: (lược ngữ) lời Sở khanh lên tiếng tự biện hộ: hôm trước nghe nói có con nào ở đây đồn đãi tin thất thiệt rằng bị tôi dụ dỗ làm chuyện phong tình. Để cho tôi hỏi tận mặt nó, coi nó biết tôi là người thế nào mà dám vu vạ (phỏng theo nguyên truyện, hồi 10).